Nội dung chính
Đối với nhiều CEO, Founder của các doanh nghiệp gia đình tại Việt Nam, bài toán nhân sự luôn là một trong những thách thức lớn nhất. Khi vai trò trong công ty và mối quan hệ trong gia đình đan xen, việc trả lương cho em trai, giao việc cho con gái, hay thăng chức cho một người cháu trở nên vô cùng phức tạp. Đây chính là gốc rễ của xung đột, làm suy giảm động lực của cả nhân viên trong và ngoài gia đình.
Để giải quyết bài toán khó này, việc chuyên nghiệp hóa vận hành nhân sự là con đường bắt buộc. Và một trong những nền tảng quan trọng nhất của quá trình này, yếu tố cốt lõi để cân bằng giữa “Tình” và “Lý”, chính là xây dựng một quy chế lương thưởng và phân quyền rõ ràng, minh bạch. Bài viết này sẽ cung cấp một lộ trình chi tiết để các nhà lãnh đạo SME có thể áp dụng ngay lập tức.
Tại sao quy chế mập mờ là “liều thuốc độc” cho doanh nghiệp gia đình?
Trước khi đi vào giải pháp, chúng ta cần nhận diện rõ những tác hại nghiêm trọng khi thiếu đi một hệ thống quy tắc rõ ràng.
Xung đột “ngầm” và suy giảm động lực
Khi lương thưởng không dựa trên đóng góp mà dựa vào “thân quen”, nhân viên ngoài gia đình sẽ cảm thấy bất công. Họ sẽ tự hỏi: “Dù mình có nỗ lực đến đâu, có bằng được con ông cháu cha không?”. Dần dần, họ mất đi động lực cống hiến. Ngay cả giữa các thành viên gia đình, sự so bì về thu nhập, quyền hạn cũng dễ dàng nảy sinh, gây ra những xung đột ngầm phá vỡ sự đoàn kết.
“Cha chung không ai khóc” – Trách nhiệm chồng chéo
Không có sơ đồ tổ chức và mô tả công việc (Job Description – JD) cụ thể, các vai trò sẽ bị chồng chéo. Một công việc có thể có 2-3 người cùng làm (gây lãng phí) hoặc tệ hơn là không ai làm vì nghĩ đó là trách nhiệm của người khác. Khi xảy ra sự cố, việc quy trách nhiệm trở nên bất khả thi, đặc biệt khi người liên quan là thành viên trong gia đình.
Rủi ro chảy máu chất xám và khủng hoảng kế thừa
Nhân tài thực sự sẽ không ở lại một nơi mà họ không thấy được sự công bằng và lộ trình phát triển rõ ràng. Doanh nghiệp sẽ mất đi những nhân sự cốt cán không thuộc gia đình. Đồng thời, việc không có lộ trình chuẩn bị cho thế hệ kế cận (con, cháu) sẽ tạo ra một khoảng trống lãnh đạo nguy hiểm, đẩy doanh nghiệp vào thế bị động khi người sáng lập lui về.
Lộ trình 3 bước xây dựng quy chế lương thưởng & phân quyền chuyên nghiệp
Để thoát khỏi vòng luẩn quẩn “tình” và “lý”, doanh nghiệp cần một nền móng vững chắc. Dưới đây là quy trình 3 bước cốt lõi.
Bước 1: “Vẽ lại bản đồ” – Xây dựng Sơ đồ tổ chức & Mô tả công việc (JD)
Đây là bước nền tảng đầu tiên. Bạn không thể trả lương công bằng nếu không biết vị trí đó làm gì và có giá trị ra sao.
- Thiết lập Sơ đồ tổ chức: Vẽ một sơ đồ rõ ràng thể hiện các phòng ban, các chức danh từ cao xuống thấp và mối quan hệ báo cáo (ai báo cáo cho ai). Sơ đồ này áp dụng cho TẤT CẢ mọi người, bất kể là thành viên gia đình hay không. Nó giúp xác định “luồng chảy” của quyền hạn và trách nhiệm.
- Xây dựng Mô tả công việc (JD): Mỗi chức danh trên sơ đồ tổ chức phải đi kèm một bản JD chi tiết. Một JD hiệu quả cần có:
- Mục tiêu vị trí: Vai trò này tồn tại để làm gì?
- Nhiệm vụ chính: Các đầu việc cụ thể phải thực hiện.
- Quyền hạn: Được quyết định những gì, trong phạm vi ngân sách bao nhiêu?
- Trách nhiệm báo cáo: Báo cáo cho ai và nhận báo cáo từ ai?
- Yêu cầu công việc: Cần kiến thức, kỹ năng, kinh nghiệm gì để đảm nhận vị trí này?
Quan trọng: Con trai của giám đốc giữ vị trí Trưởng phòng Kinh doanh? Tuyệt vời. Hãy xây dựng JD cho vị trí Trưởng phòng Kinh doanh và đánh giá xem anh ta có đáp ứng được các yêu cầu đó không.
Bước 2: “Định giá giá trị” – Xây dựng hệ thống lương thưởng theo đóng góp
Sau khi đã có “bản đồ”, giờ là lúc định giá từng vị trí. Phương pháp lương 3P là một công cụ cực kỳ hữu hiệu và công bằng được nhiều tập đoàn lớn áp dụng, và SME hoàn toàn có thể triển khai một cách đơn giản hóa.
- P1 – Pay for Position (Trả lương theo vị trí): Dựa vào JD, hãy xây dựng các ngạch/bậc lương cho từng nhóm vị trí. Vị trí càng quan trọng, yêu cầu càng phức tạp, trách nhiệm càng cao thì khung lương càng lớn. Ví dụ: Khung lương cho nhân viên sẽ khác chuyên viên, và khác trưởng phòng. Điều này đảm bảo sự công bằng trong nội bộ.
- P2 – Pay for Person (Trả lương theo năng lực): Trong cùng một khung lương của vị trí, người có năng lực, kinh nghiệm, kỹ năng vượt trội hơn sẽ được hưởng mức lương cao hơn. Yếu tố này giúp ghi nhận giá trị cá nhân nhưng vẫn nằm trong một cấu trúc chung, tránh việc trả lương “vô tội vạ”.
- P3 – Pay for Performance (Trả lương theo hiệu suất): Đây là phần thưởng, hoa hồng, bonus. Nó phải được gắn với các chỉ số đo lường hiệu suất (KPIs) rõ ràng, cụ thể và có thể định lượng được. Thay vì thưởng cuối năm vì “thấy cháu nó chăm chỉ”, hãy thưởng vì “cháu nó đạt 120% KPI doanh số quý IV”. Yếu tố này trực tiếp biến đóng góp thành thu nhập.

Hệ thống 3P tách bạch vai trò, năng lực và kết quả công việc khỏi các mối quan hệ gia đình. Ai làm ở vị trí nào, năng lực ra sao, đóng góp thế nào thì nhận lương thưởng tương xứng.
Bước 3: “Soi đường tương lai” – Xây dựng lộ trình kế nhiệm minh bạch
Một hệ thống chuyên nghiệp không chỉ giải quyết vấn đề hiện tại mà còn phải hoạch định cho tương lai.
- Với thế hệ kế cận (con, cháu):
- Thiết lập một lộ trình phát triển rõ ràng, không phải “nhảy cóc” lên vị trí quản lý.
- Yêu cầu họ phải đáp ứng các tiêu chí cụ thể để được thăng tiến, ví dụ: có kinh nghiệm làm việc ở công ty bên ngoài 2-3 năm, bắt đầu từ vị trí chuyên viên, phải đạt được những thành tích cụ thể…
- Điều này giúp người kế nhiệm có được sự nể trọng thực sự từ đội ngũ vì họ đã chứng minh được năng lực, chứ không chỉ vì họ là “con của sếp”.
- Với nhân viên ngoài gia đình:
- Xây dựng các con đường sự nghiệp (career path) rõ ràng. Cho họ thấy rằng dù vị trí CEO có thể đã được dành sẵn, họ vẫn có cơ hội vươn lên các vị trí lãnh đạo chủ chốt khác như Giám đốc Vận hành (COO), Giám đốc Tài chính (CFO), Trưởng các bộ phận quan trọng.
- Đầu tư vào các chương trình đào tạo, phát triển kỹ năng lãnh đạo cho các nhân sự tiềm năng này. Giữ chân họ bằng cơ hội phát triển chứ không chỉ bằng lương.
Những “cái bẫy” cần tránh khi áp dụng
Xây dựng được hệ thống đã khó, duy trì nó còn khó hơn, đặc biệt trong môi trường gia đình.
- Cái bẫy “Nể nang, du di”: Người lãnh đạo cao nhất phải là người gương mẫu và kiên quyết nhất trong việc tuân thủ quy chế. Bất kỳ một sự phá lệ nào vì “tình cảm” cũng sẽ làm xói mòn lòng tin và phá vỡ toàn bộ hệ thống.
- Cái bẫy “Xây cho có”: Quy chế được viết ra rất đẹp nhưng lại cất trong tủ, không được truyền thông rõ ràng và không được áp dụng nhất quán. Hãy tổ chức các buổi họp để giải thích cho toàn bộ nhân viên về sự thay đổi, về lý do và cách thức hoạt động của hệ thống mới.
- Cái bẫy “Cứng nhắc, không cập nhật”: Thị trường lao động và tình hình kinh doanh luôn thay đổi. Hệ thống lương thưởng và cấu trúc tổ chức cần được rà soát định kỳ (ví dụ: hàng năm) để điều chỉnh cho phù hợp, đảm bảo tính cạnh tranh và hiệu quả.
Kết luận
Chuyên nghiệp hóa quy chế lương thưởng và phân quyền không phải là triệt tiêu “Tình” trong doanh nghiệp gia đình. Ngược lại, nó tạo ra một sân chơi công bằng nơi “Lý” làm trọng tài, để “Tình” có thể phát huy đúng vai trò là chất keo gắn kết, là nguồn sức mạnh nội tại, thay vì trở thành mầm mống của sự bất công và chia rẽ.
Bằng cách xây dựng một hệ thống rõ ràng, minh bạch, bạn không chỉ giải quyết được các xung đột hiện tại mà còn đặt nền móng vững chắc để giữ chân người tài, thu hút nhân lực giỏi và đảm bảo sự chuyển giao thế hệ thành công, đưa doanh nghiệp phát triển bền vững.
